Tự do cho con – nhưng không phải muốn gì cũng được

Là mẹ, mình luôn mong con được phát triển một cách tự nhiên và trọn vẹn nhất. Mình muốn con có quyền tự do lựa chọn trò chơi, môn học, cách thể hiện bản thân… để con cảm thấy được là chính mình và tự tin bước ra thế giới. Nhưng “tự do” không đồng nghĩa với việc con muốn làm gì cũng được.

Con vẫn cần có sự đồng hành và định hướng của ba mẹ – không phải để áp đặt hay quyết định thay, mà để con luôn có một khung an toàn. Mình tôn trọng những lựa chọn của con, lắng nghe con nói, và đưa ra những nhận xét nhẹ nhàng giúp con nhận ra đâu là điều tốt, đâu là điều chưa phù hợp. Mình muốn con tự đánh giá và tự đưa ra quyết định cuối cùng, chứ không phải ba mẹ chọn giùm.

Mình chấp nhận để con thử – sai – rồi sửa, bởi đó là cách con học được bài học sâu sắc nhất. Khi con tự lựa chọn và chịu trách nhiệm với lựa chọn ấy, con sẽ biết cân nhắc, biết suy nghĩ, và dần trưởng thành hơn.

Tự do không phải là buông lỏng.
Tự do là để con bay bằng đôi cánh của mình, nhưng luôn có một đôi tay ba mẹ sẵn sàng đỡ con khi con chao đảo – không phải để thay con bay, mà để tiếp sức cho con tiếp tục hành trình.

Và ba mẹ sẽ đồng hành như thế, cho đến khi con đủ tự chủ, tự tin bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Khi đó, con không chỉ biết bay, mà còn dám bay xa hơn, bay đến những chân trời mà con tin là đáng để khám phá.

Bài viết liên quan